Vịnh:
Anh Khê một thuở
không nghèo
Dẫu rằng giốc
núi gieo neo giữa rừng
Thương em trong
cõi âm thầm
Gói tròn hình
bóng trong tâm Xóm Chài.
Quê
em ở tận An Khê
Sông
Ba uốn khúc tư bề núi non
Nhà
em trên bến An Xuyên
Gốc
người Bình Định đi lên trên này.
Làng
em xưa gọi Xóm Chài
Chiều
về thuyền đậu dài dài mé sông
Sân
nhà gạch lót mênh mông
Phơi
lưới, vá lưới, vang rân tiếng cười.
Đêm
buông một mẻ lưới thôi
Cá
dong, cá roái, cá nhao, ... tạ ngoài
Gạo
tiền cả tháng dư xài
Bán
Công con học tương lai đổi đời.
Bến
sông bày trẻ tụi tôi
Gái
trai cùng tắm, cùng bơi... tòng ngòng
Từ
nhỏ cho tới lấy chồng
Cút
bắt, vật lộn, đòng đòng chạy đua.
Đêm
nằm nhớ lại chuyện xưa
Nóng
ran hai má, say sưa mắt tìm.
Nhớ
lắm! An Khê - An Xuyên
Xóm
Chài lưới mộng con thuyền vào mơ!
Tìm
em tìm đâu bây giờ?
Lòng
sông bày cát, cạn khô lâu rồi!
Ơi
An Khê! An Xuyên ơi!
Nắng
khô nước mắt! Tim tôi ... vạn chài!
Bửu
Truyền