Một đời người muôn ngàn ơn phải tạ
Ơn đất trời, ơn tổ quốc, giống giồng
Ơn láng giềng, ơn cha mẹ, tổ tông
Ơn chiến sĩ, ơn nông dân, ngư phủ.
Ơn tất cả bất cứ ai phục vụ
Bằng tấm lòng, bằng nghĩa cử hy sinh
Không tham cầu danh lợi cho riêng mình
Như những kẻ đêm dầm sương quét rác!
Thương em gái giữa mười hai bến nước
Giữ duyên mình sau trước không sang sông
Trong gia đình cần mẫn báo thâm ân
Ngoài xã hội miệt mài đền trọng nghĩa.
Làm từ thiện, sao phao tin mai mỉa
Giúp cộng đồng, lại sanh chuyện phân tranh
Thế mới đời! Cứu vật, vật trả ân
Đời là thế! Đãi nhân, nhân báo oán!
Trí đã hiểu, không sân hận, ta thán
Tâm đã thông, chẳng hờn trách ghét thương
Ghét là thầy! Thói đời tránh đảo điên
Hờn là bạn! Lòng người khuyên thánh thiện.
Giữa mùa lễ trái tim em xao xuyến
Xin tạ ơn tất cả những đời thường
Đường ta đi! Đầy sỏi đá, gai chông
Thương hay ghét! Ngập hoa hồng, pháo đỏ!
Chắp tay nguyện
"Mãi mãi xin đa tạ"!
Bửu Truyền
2020
Vịnh:
Cao
nguyên mấy nẽo trời mây
Tình
tuông thác đổ, mộng say rượu cần
Môi
em đất đỏ hương nồng
Tiếng
em chim hót, nai vàng mắt em.
Chiều chưa tắt màn đêm đã tới
Mây trắng bay theo gió ngập ngừng
Ðường xa anh củi trên lưng
Vai em mang tó lan rừng lao xao.
Từ thuở nhỏ, thương nhau thắm thiết
Em những mong nghĩa kết vợ chồng
Không ngờ anh đã biệt tăm
Cho em mòn mỏi ngày trông đêm chờ.
Trời cao nguyên sương mờ không lạnh
Lạnh trong lòng thiếu vắng bóng
anh
Lá buồn đổi xám thay xanh
Mưa sua gió hối đi tầm người
thương.
Buồn không núi, đường đèo quanh quất?
Thác buồn không, nước mắt rưng
rưng?
Sao đêm vắng đốt lửa rừng
Không ai trổi khúc chập chùng cồng
chiêng!
Mượn rượu cần tình riêng giải muộn
Ngập cơn say phủ mộng hồn em
Cay đầu lưỡi, nhói con tim
Hương vị gặp gỡ đầu tiên đêm nào!
Cao nguyên trăng rụng mờ sao!
Bửu Truyền