Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2019

Cù Lao Giêng Viên Ngọc Tuổi Thơ


Hò:

Cù lao Giêng viên ngọc xanh biếc
Giữa Tiền Giang Đầu Nước uốn quanh
Người xinh cảnh đẹp hữu tình
Thánh đường thanh sử, chùa đình tích xưa.

Quê em mưa nắng hai mùa
Quanh bờ nước nổi đong đưa phà đò
Rừng tre lả lướt câu hò
Theo em đến cửa nhà thờ Cha Nho

Cùng em hợp xướng Thánh ca
Râm ran cung thánh, thiết tha cõi người
Kính mừng Thiên Chúa Ba Ngôi
Trái tim Đức Mẹ Mân Côi sáng ngời!


Quê em khuất nẽo đường đời
Bốn bề sông nước mồ côi giữa trời!
Đò ngang qua bến Phủ Thờ
Bước lên Đệ Nhứt Cù Lao mượt mà

Cù Lao Giêng! Cõi quê nhà
Dòng sông bến nước, đò phà đón đưa
Dẫu mà đi sớm về trưa
Gió giông phà đợi, nắng mưa đò chờ!

Tuổi thơ duyên kết đôi bờ
Lời ru môi mẹ, giọng hò tim em!
  
Cù lao Giêng! Cảnh thần tiên
Bồng Lai, Phương Trượng lụy miền Doanh Châu!
Loanh quanh lại gặp đình chùa
Đạo Nằm, Bà Vú, Bà Lê, Phước Thành.

Lao xao bóng nước trăng thanh
Tiếng gà nhớ mẹ, tiếng chuông nhớ nhà!

Cù lao Giêng! Long Xuyên ơi!
Dòng sông gắn bó tuổi thơ mỹ miều
Con gái Tấn Mỹ yêu kiều
Thước tha tà áo gió chiều lung linh!

Vườn xoài nặng trĩu trái non
Nồi xôi thơm ngát dẽo thơm hương tình!
Mắt mẹ vẫn nét thanh xuân
Môi cha vẫn thắm hâng hâng không già!

Giọng hò câu hát vang xa
Cù lao Giêng đó đậm đà tình quê!
Cù lao Giêng, viên ngọc tuổi thơ
Ngày xưa trong mắt, bây giờ trong tim.

 Bửu Truyền


Man Mác Thơ - Buồn Lại Buồn


Bài xướng:

Man Mác Thơ

Xuân đến bên thềm anh biết chưa?
Vườn xanh lá nắng, thắm hoa mùa
Bỗng dưng tuyết trắng rơi đầy ngõ
Chợt đến hoàng hôn lất phất mưa

Mưa nắng vô thường trên phố thơ
Tình anh như gió lộng trời mơ
Tình em tựa cánh hoa xuân muộn
Man mác tơ lòng man mác thơ

Thơ anh trải lối mộng xa xôi
Lạc mất tình nhau… lạc mất rồi!
Từ buổi giao mùa nhường bước hạ
Từ vầng trăng ấy sẻ chia đôi

Đêm trắng mưa lòng thương nhớ thương
Ngàn thu vàng lá rụng trên đường
Nghe hồn thơ mỏng sụt sùi khóc
Buồn bước đông về trên phố sương…

Yên Dạ Thảo
21/5/2016

*****

Họa từ “Man Mác Thơ” - Yên Dạ Thảo


Buồn Lại Buồn

Én đã về rồi, xuân vẫn chưa
Đào chưa nở nụ, gió giao mùa
Đêm qua mai rụng, sương đầu ngõ
Hoen mắt trông ai nhỏ giọt mưa.

Sáng nhớ chiều mong đọng ý thơ
Ai đi bỏ lại Nhỏ tình mơ
Ôm lòng một mối tình đầu muộn
Khắc khoải vì ai khắc khoải thơ!

 Ra đi ấp ủ mộng xa xôi
Trở lại kiếm tìm tình mất rồi!
Ai biết từng đông, xuân tới hạ
Chong đèn một bóng, hình ngăn đôi.

Từng sợi mây chiều giăng nhớ thương
Trăng khuya lấp ló ngóng ra đường
Cơn mưa rấm rứt dỗ em khóc
Ai biết tim em tan khói sương!

Bửu Truyền


Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2019

Cù Lao Giêng Vườn Duyên Văn Nghê


Em, con gái sông Tiền - Cù lao Giêng
Anh, người phố núi Lâm Viên - Đà Lạt
Tha hương đưa đẩy từ duyên ca hát
Ta bên nhau qua "Sóng Nhạc tâm tình"!

Anh lâu năm trên làn sóng truyền thanh
Em quá mới trước máy thu phát tiếng.
Anh thông thạo ra tay người lão luyện
Em ngượng ngùng mở miệng bé ngây ngô!

Từng câu văn, từng lời nói, câu chào
Cách hướng dẫn khác nào thầy cô giáo
Lòng từ ái giống hệt cha cố đạo
Ngọt ngào dòng khao khát chảy vào tim!

 Trong ca đoàn, em là một thành viên
Có chất giọng, có khả năng ca hát
Anh bên cạnh mượt mà thêm nốt nhạc
Tiếng đàn anh cảm xúc rót vào lòng.

Em vào mơ, nở hạt giống Tin Mừng
Ánh sao sáng ngôi Thánh đường Đầu Nước
Đỉnh tháp nhọn cho em nhiều nguyện ước
Tu viện uy nghi, trầm mặc Chúa Quan Phòng.

Ngày ấu thơ chấp cánh bên dòng sông
Đất Chợ Mới rừng tre xanh bao bọc
Mỹ Luông - Tấn Mỹ phà xưa tuổi ngọc
Nhìn Cột Dây Thép "đây đó" cách đôi bờ!

Hàng cây cao xuyên nắng chùa Bà Lê,
Chùa Bà Vú, chùa Thành Hoa trăng loáng
Những di tích trang sử xanh hùng tráng
Đấng anh hào rực sáng nước non nhà!

 Cù lao Giêng xanh biếc nước ươm thơ
Đất Đà Lạt mịt mờ sương gối mộng*
Họ Đầu Nước Tin Mừng nở hạt giống
Xứ Hoàng Triều phước hạnh thắm hoa đào.

Trong tình cờ mà như đã thâm giao
Duyên văn nghệ chớm trao đà gắn bó
Qua Sóng Nhạc góp vui cùng thính giả
Gởi lòng về tất cả cho Quê hương!

Quê hương em Đệ Nhứt Cù Lao Giêng!

 Bửu Truyền



Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

Thu Vàng Trên Lối Thơ


Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Tiếng hát: Thùy Dương
Hòa âm: Đỗ Hải
Thực hiện: Yên Dạ Thảo



Hãy Trở Lại Mùa Thu - Nhớ Quá Thu Ơi !

Bài xướng:

Hãy Trở Lại Mùa Thu Ơi ! 

Thu nay sao vội vã
Đã tàn rồi anh ơi !
Em vẫn chờ vẫn đợi
Mùa nhung nhớ khôn nguôi .

Mây ngang trời gió lộng
Chẳng thấy lá hong vàng
Bay vào khung cửa nhỏ
Đón tình về mênh mang.

Mùa thiếu em , thu tím
Mưa chập chùng , mưa rơi
Trên hàng cây rét mướt
Đông đã về chơi vơi .

Không chờ em đếm lá
Những yêu thương không lời
Cho hồn ta tan chảy
Đẫm huong tình ngát môi.

Trên đỉnh đời yêu dấu
Chờ anh một góc trời
Lá vẫn vàng rơi mãi
Mơ bóng người xa xôi .

Trái tim dù lạc lối
Mưa mù giăng khắp nơi
Vẫn tình anh soi sáng
Dù chỉ giấc mơ thôi !

Ngọc Quyên

*****

 Bài họa:

Nhớ Quá Thu Ơi!

Em thường kể chuyện vã
Về thu và anh, anh ơi!
Ánh trăng vàng ngóng đợi!
Lá thu tàn có nguôi?

Nhìn ngoài khơi trong lộng
Sóng sua nắng hanh vàng
Nheo mắt người em nhỏ
Sợi tình đầu vương mang.

Thu vàng sao mây tím?
Nắng đọng trong sương rơi?
Lá rụng trên cỏ mướt?
Cố vui, buồn không vơi?

Gió lên thu bay lá
Thương nhớ, em nghẹn lời
Tim đau, nước mắt chảy
Lòng đắng, mặn bờ môi.

Nỗi buồn thu che dấu
Gởi bóng hạc lưng trời
Bay đi tìm anh mãi
Tình mấy cõi xa xôi!

Lá vàng lót khắp lối
Trăng thu soi muôn nơi
Canh gà eo óc sáng
Nhớ anh quá đi thôi!

Bửu Truyền



Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

Bong Bóng Nước

Ai thả vào mưa chút nhớ nhau
Ô kìa bong bóng nổi lao xao
Từng đôi  quấn quít theo dòng nước
Đôi của hai ta núp chốn nào ..?

Em ạ cuộc đời như bóng nước
Lững lờ chốc đó đã tan ngay
Giống khi em xếp bài thơ cũ
Mộng sẽ như mưa ướt những ngày

Em đếm mưa rơi mà có biết
Giọt nào nhung nhớ giọt nào không ?
Giọt nào quay quắt ưa hờn dỗi
Để cánh môi buồn thêm nhớ mong

Anh gởi mưa mềm hôn tóc mướt
Hôn bờ môi thắm chợt nhòa son
Từng đôi bong bóng trôi lờ lững
Chở nhớ vào thơ ngập kín hồn

Nhược Thu
Tháng 3, 2007