(Photo sưu tầm)
Hò:
Hò ơ!
Quê
em ít mưa nhiều nắng
Cuộc
đời lắm đắng nhiều cay
Vẫn
say vẫn nhớ đêm ngày
Không
say nắng cháy, mà say tình nồng.
Quê em xuân thắm mai vàng
Biển xanh cát trắng mênh mang núi đồi
Ruộng đồng lúa thấm mồ hôi
Ðón xuân môi nở nụ cười xinh tươi
Theo
em chim sáo kiếm mồi
Ễnh
ương hòa tấu những bài tình ca.
Tiết xuân mưa gió chan hòa
Táo xanh nho đỏ, hương hoa thơm nồng
Thanh long những chiếc đèn hồng
Trái căng tròn mộng ước mong duyên lành.
Con
quạ rình cá bờ mương
Con
cò rỉa cánh trên lưng trâu cày
Xuân về sóng giạt chân mây
Thuyền về tôm cá khoang đầy đầy khoang
Bờ đê sông lượn uốn quanh
Như nhộng bày trẻ tắm truồng vô tư.
Xuân nay lưu lạc quê người
Lấy chồng xứ lạ mảnh đời đắng cay
Xuân sang vắng bóng cành mai
Tuyết rơi nhòe nhoẹt tim côi nhoẹt nhòe!
Xuân càng nhớ
mẹ nhớ cha
Muốn thăm chẳng được, muốn về không xong!
Ôi chao thèm chút nắng hồng!
Ôi chao khao khát xuân nồng quê em!
Bửu Truyền